đêm nguyên tiêu
Đêm nguyên tiêu gió đùa con sóng gợn
Mây đùa trăng, mây nghịch khuất nửa vầng
Phía xa xa rì rào chi tiếng biển
Có đùa không mà ta cảm bâng khuâng ?
Đêm nguyên tiêu ai đem vần góp lại
Chỉ riêng ta mang thơ trải vào trời
Lẳng lặng nghe nhịp đời khe khẽ bước
Và để hồn theo con sóng về khơi
Đêm nguyên tiêu biển chập chờn hư ảo
Cát mịn màng trượt qua kẽ bàn tay
Trong hương gió vẫn còn Xuân vương vất
Biết bao người phía ấy vẫn nồng cay
Con sóng nhỏ bạc đầu trăng nhuộm tóc
Tóc của ta …ai hỡi có vàng không ?
Thôi mặc kệ gió cùng mây vui thế
Mắc mớ chi vướng bận xót xa lòng
Nói thanh thản vẫn thấy mình đơn lẻ
Muốn có ai bên cạnh ngắm trăng cùng
Bờ vai này thấm sương đêm ướt lạnh
Người đâu rồi giữa ánh lụa mông lung ?