nỗi niềm
Ngọn lá chồi non vừa nhú đọt
Bên vườn thưa nắng lúc tan xuân
Ta ngồi nghe giữa hồn lặng lẽ
Tiếc những ngày vui với thời gian
Chiều đến mây sầu bay lãng đãng
Mắt hướng nhìn cảnh vật vắng tanh
Nghe giữa tâm tư vang tiếng thở
Vọng tìm dư khúc bạc tình lang
Giờ đêm nay lại nhìn thấy nguyệt
Đang tượng hình ánh khuyết giữa đêm
Khoả một chút mây hoà sao sáng
Lưng trời trong trẻo như ngủ yên
Một thoáng tâm hồn chìm sương khói
Nơi đâu tình cũ của mộng đời
Gối chiếc chăn đơn đang lạnh lẻo
Cô phòng đầy những nỗi niềm rơi
Đông Hòa
25.02.07