nỗi niềm rất xa
Anh này rõ chỉ vu vơ
(Hay là… ừ nhỉ… giả vờ hỏi thôi)
Trời em anh biết lâu rồi
Tận bên xứ tuyết, một nơi… rất buồn
Nên lòng luôn nhớ cố hương
Nhớ hàng me đứng bên đường ta đi
Nhớ từng ánh mắt làn mi
Ngày anh, em gói chia ly, ngậm ngùi
Nhớ nhiều cái thuở cùng vui
Nụ cười e ấp trên môi học trò
Nhớ từng chiếc nón bài thơ
Và câu ca rót hằng giờ bên hiên
Giờ em phương bắc buồn tênh
Trông mưa lại buốt nỗi niềm rất xa
Tưởng chừng như mới hôm qua
Cầm tay anh bảo: ”mãi là nhớ nhau…
Dẫu cho con nắng thay màu
Phím xưa vẫn dệt ngàn câu êm đềm”…
Thi Hạnh