xuân qua
Lững lờ sóng nước quyện sương sa
Se sắt buồn đong nắng xế tà
Nỗi nhớ thu gieo hồn nguyệt cũ
Giọt sầu ai rải phím cung La
Bài thơ năm ấy còn dang dở
Khúc nhạc xuân nào đã khuất xa
Nhìn cánh mai tàn rơi trước cửa
Nghe lòng xao xuyến đến quanh ta
Tiếng đàn xưa
Sợi nắng hanh vàng rụng trước sân
Tính ai se sắt chốn xa gần
Câu thơ ngày cũ đong đưa thoảng
Tiếng khánh chiều nay da diết ngân
Hờ hững cành mai trong nắng tết
Lững lờ cánh én giữa chiều xuân
Buồn nghe hoang vắng đàn xưa vọng
Giọt đọng bờ môi giọt trắng ngần
Nguyễn Khánh Chân