thế giới người say
Rượu kia rồi
Ta uống để giải khuây
Đắng đắng cay cay
Quên hết cơn sầu
Thế giới mênh mông
Dần dần bó hẹp
Đất- Trời -Mây
Chưa bao giờ thấy lạ!
Giọt men nồng
Đâu cũng là tuyệt tác trong mắt của người say
Đẹp ! Ngất ngây
Uống !
Uống nữa
Uống mãi vào
Uống cạn đi để thấy đời tươi đẹp
Cho tâm hồn dào dạt sóng cuồng phong
Nâng chén mãi đến khi tàn cuộc chiến
Hân hoan mời người đệ tử Lưu Linh
Trút cạn hết đến không còn giọt cuối
Ta hoá thành chiếc ly rỗng kia thôi
Khi tinh khiết chẳng sợ gì cay đắng
Hiện trong lòng trầm lắng nét hoang sơ
Ôi ! Đảo điên giọt máu hùng trỗi dậy
Ta là ai? Sao mạnh mẽ lạ lùng
Hô dừng lại! gió đứng yên quên thổi
Vui hơn đời làm kẻ tỉnh nhỏ nhoi.
Thú vị thật !
Mơ màng, cuồng loạn
Tỉnh và say
Sáng-tối-đêm-ngày
Đây trần gian
Hay chốn bồng lai tiên cảnh.
Tuyệt
Liêu xiêu cái thú người say rượu
Uống cõi mộng mơ dập tắt sầu
Ở đây không chỗ lời gian dối
Buồn bã hay vui cạn đáy bầu.
***
Cuộc nhậu đêm (30/06/2007) cùng các chiến binh Lưu Linh.
Bạch Vân Nam