hữu duyên
Thi hồn trang trải nơi vườn thơ
Hữu duyên hạnh ngộ, ôi...vui quá!
Khắp nơi hội tụ ... từ xa lạ
Nay bỗng thành quen kết nghiã tình
Thư quán nhịp cầu giúp mộng xinh
Nở hoa khoe sắc đẹp duyên mình
Tình Huynh, nghiã Muội thêm tươi thắm
Say đắm...chuyện tình cuả thế gian
Thơ tình ta viết mãi...miên man
Tình thơ toả rộng bay muôn ngàn
Tình Anh, Chị, Bạn, Em, Cô, Chú
Chữ TÌNH mãi đậm không phai tàn
Niềm vui khiến hồn bỗng dâng tràn
Hơi thở nhẹ nhàng, thi hứng cao
Tình quê hương quyện với trăng - sao
Mây - gió - nước ....đưa vào tứ thơ!
Sương Anh