trống vắng
Ta ngồi bên đây, ngắm bên kia đường ghế đá
Chiếc ghế im buồn, hằn lên những nét phong sương
Những nét buồn, gợi thêm tịch mịch của đêm trường
Cho bao cảm hứng kéo về tìm nơi tư lự
Ta ngồi quán đây, ngắm trời cao tìm tinh tú
Ráng tìm những gì, cõi buồn không mang đến cho nhau
Ráng gom hết những gì vặc vả trong niềm đau
Đem xoa dịu chốn không cùng, cửa dòng tâm tưởng
Ta ngồi ngay đây, đếm từng viên đá mặt đường
Đếm thời gian theo không gian tìm chân lý
Tìm không đủ nên gọi nhau chờ thêm một tí
Dắt nhau về thăm vũ trụ, vùng ký ức triền miên
Ta ngồi hoài đây, ngắm hoang đường réo gọi yêu đương
Rồi vuốt ve cho sóng lòng bớt lên cơn nghiệt ngã
Hỡi vũ trụ, thời gian, không gian và luôn tất cả
Có chịu ghé về cõi buồn xoa dịu nỗi miên man???
Quang Lãng
July 17th 2007 Seattle, Wahington