thơ tình gửi mây
      
      
      
      
        Mây tím chiều nay sao buồn quá 
Đáy hồn ta rỉ rích những lời ca 
Không thích yêu, nhưng lòng sao rất lạ 
Vẫn thấy mình... vương vấn những ngày qua? 
Nắng chiều nay không tìm nơi để thả 
Cứ nằm yên, ẩn nấp dưới ngàn mây 
Mây chiều tím giăng sầu nơi đó đây 
Như mời gọi tâm hồn chàng thi sĩ 
Vẫn giấu lòng, nhưng thôi, không... giấu kỹ 
Kẽo lỡ ai đánh mất cả đường đi 
Kẽo lỡ mây cùng gió cứ...phân bì 
Sao lại để hồn thơ không nắp đậy? 
Mây tím vẫn ghé về thăm nơi ấy 
Nơi có lần tâm tưởng vướng cùng mây 
Nơi có lần trong thoáng một phút giây 
Chàng lãng tử thã hồn bên sông tím 
Dòng sông ấy xin đưa vào giấc mộng 
Giấc mộng lành, phủ ấm áp ngày sau 
Những lúc nhìn lời thơ cũ , cần lau 
Sông sẽ rửa cho lời xanh trở lại 
Dòng đời trôi, và còn trôi mãi mãi 
Xin cho nhau ý đẹp với trời xanh 
Xin cho mây với gió được yên lành 
Hồn sẽ mãi vương cùng mây, hạnh phúc ! 
Quang Lãng