vết tàn phai
Rồi tháng bảy cũng lên đường dong ruổi
Xe thời gian đưa xa khuất chân mây
Anh vẫn ngồi chờ thành phố mưa bay
Nghe thương tiếc những niềm vui rời bến
Em như gió chợt đi rồi chợt đến
Gửi lại đây những đường phố oi nồng
Tình yêu nào sáng rực tựa pháo bông
Rồi tắt lịm trong đêm dài vô tận
Ngày xuôi ngược trên từng dòng nhạc ngắn
Âm thanh trưa rơi nhỏ giọt ưu phiền
Mặt trời hồng trên dốc đã ngủ yên
Lòng xe cũ mang tâm tình trống trải
Đường một chiều không cho anh quay lại
Mà thời gian còn thúc giục chân đi
Trước mặt đời là bao dãy phân ly
Trời đất rộng còn gặp em không nhỉ?
Rồi tháng bảy sẽ trôi vào an nghỉ
Trái tim nào buồn héo hắt tiễn đưa
Dẫu ngày mai trời đổ xuống cơn mưa
Cũng không xóa vết tàn phai mùa hạ
dohuhong