cho người đi
Trăm năm còn lại chút tro tàn
Mộng ước giữa đời chợt dở dang
Khói trắng một làn xa cõi tạm
Tình người thiên cổ cũng ly tan
Chở ngàn thương nhớ qua đường vắng
Trút xuống thời gian nỗi nhọc nhằn
Hạnh phúc như phù dung héo úa
Cơn buồn trọn kiếp vẫn còn mang
Ngày đi mây xám làm mưa xuống
Lơ lửng cuối đời một dấu than
Đau xót nghìn trùng câu vĩnh biệt
Cầu mong cho thấy bóng thiên đàng
dohuhong