sẽ có một ngày...!
Sống
Sống tủi làm chi, đứng chật trời
Sống nhìn thế giới, hổ chăng ai ?
Sống làm nô lệ cho người khiến
Sống chịu ngu si để chúng cười
Sống tưởng công danh, không tưởng nước
Sống lo phú quý, chẳng lo đời
Sống mà như thế, đừng nên sống
Sống tủi làm chi, đứng chật trời .
Sào Nam Phan Bội Châu
Chết
Chết hết dùm đi, đứng chật trời
Chết xong hậu thế, bớt đười ươi
Chết dù muôn kiếp chưa đền tội
Chết sạch dân ngu bám lũ Tàu
Chết trả công dân, quyền dân chủ
Chết vùi đồng nội, chẳng ai thương
Chết sao vô hại thanh danh Việt
Chết hết dùm đi, đứng chật trời
Tâm Thơ Kính Họa
Kính dâng lên hương linh Cụ Phan Bội Châu với tấm lòng thành của chúng con. Mong sẽ có một ngày...!
***
Rồi đây sẽ có một ngày
Toàn dân vùng dậy phơi bày tâm can
Dòng Lạc Việt hiên ngang hoài bão
Thuở Hồng Bàng lương hảo nhu hòa
Mở mang tô điểm sơn hà
Tâm thành trung đạo muôn nhà noi gương
Cuộc thế sự giáo gươm vời vợi
Báo thù nhà trông đợi minh quân
Thảm thương mưa máu bao lần
Thần dân cốt nhục xoay vần nhân duyên
Mỗi chuỗi dài trấn biên giữ ải
Mỗi lần gôm tình hải nghĩa sơn
Tùy nơi ý nước lòng dân
Đã cùng chung hướng phong vân xá gì
Nhìn thế giới thực thi hiệp ước
Lòng xốn xang mộng ước quê nhà
Đảo xanh ngan ngát trầm kha
Đem về lãnh thổ ngọc ngà quê hương
Nhưng một ngày bao giờ đáp trả?
Một vài năm hay cả ngàn năm?
Đớn đau cho kiếp con tằm
Chưa hôn hải đảo đã nằm thiên thu
Muốn một thoáng ánh dương bừng sáng
Hậu duệ ta công ráng sức rèn
Lắng nghe tâm sự trong đèn
Cho toàn dân tộc phơi bày nỗi đau
Rồi sẽ chọn anh hùng hào kiệt
Giữa muôn dân nước Việt Nam mình
Tuốt gươm thưởng phạt công bình
Trong ngoài hai mối họa cùng diệt căn
Và cứ thế hằng năm vẫn thế
Chọn anh hùng thay đổi anh hùng
Tùy thời theo thế không dừng
Mới may thoát cảnh độc quyền bá uy
Nước từ đó phát huy chánh nghĩa
Được lòng dân dư để dư ăn
Sánh vai cường quốc năm châu
Thoát vòng cơm áo cơ cầu bao năm
Ngày mai sẽ đến gần xa
Không đồng tư tưởng nan ngăn quân thù!
San Jose Jan. 07, 2008
Tâm Thơ
Nhóm Văn Thơ Lạc Việt