người đi dìm hình của nước
Hiểu cho đúng dáng hình người nằm đấy
Không phải bác đâu chỉ xác ướp vô trùng
Một tỷ đồng Việt Nam nuôi xác mỗi ngày
Cùng binh đoàn tư lệnh bảo vệ lăng
Mặc đất nước còn nghèo nàn khốn khó
Triệu tỷ kia đủ thoát khổ dân rồi (*)
Thế đi xuống của toàn dân tộc
Tai ương cho tám chục triệu người
Có biết chăng hỡi dân chúng Việt Nam
Chỉ 5 triệu, người nông dân sẽ xoá nghèo thoát đói
Để tưởng nhớ cha, cả triệu gia đình chìm trong tăm tối
Khi mỗi ngày 1 tỷ mất tăm
Đời dân cày triền miên trong tủi cực
Hãy đi hỏi khắp xứ người Châu Á, Châu Âu
Đất nước tự do, con người làm chủ
Mà dân tình khốn khổ thế này ư ?
Đêm thao thức, nhìn dáng hình tổ quốc
Một dải xanh xao hình chữ S
Sai không sửa, đầu lãnh đạo mụ mị
Đất nước gian lao, tăm tối mù trời
Rồi ngày mai đất nước sẽ sao đây
Sông hồng chảy quanh co và lịch sử
Bao giờ dân ta bừng giấc ngủ
Để hiểu mình giữa bước ngoặt đổi thay ?
Màu cờ đã phôi phai, vận nước quá suy vong
Con cháu hãy đứng lên xua ảo vọng
Đau biết mấy là trời xanh tổ quốc
Khi tự do bị trói tự bao giờ(Nhại thơ Chế Lan Viên)
Đất nước đẹp vô cùng nên tôi phải dấn thân
Cho tôi làm cây súng bắn lên đầu bọn chúng
Khi màu mỡ, vàng đô dần lấn chiếm
Bao năm rồi đất nước chỉ nghèo thêm
Đêm chiến thắng vụt qua ai cũng hỏi
Cuộc chiến này có phải của nhân dân
Của quê hương, của xứ sở, giống nòi
Hay chỉ của lũ mị dân khát máu ?
Chúng ru ta bằng những lời mụ mị
Giấc mơ cha đè nát cuộc đời con
Hạnh phúc đựng trong đồng lương ít ỏi
Mái nhà tranh rủ bóng tối tâm hồn
Trăm con dân không thắng nổi thế thời
Dân để mặc cho bon chen và luẩn quẩn
Lòng dân thành con rối
Cho cộng sản giật dây
Quanh Hồ gươm ai ai cũng bàn chuyện đất đai
Người dân đã thành nạn nhân của oan khiên, tranh cãi
Hận sao hết những quan thầy cộng sản
Cản đường đi dân tộc bao năm
Hiểu cho đúng dáng hình người nằm đấy
Không phải bác đâu chỉ xác ướp vô trùng
Một tỷ đồng Việt Nam nuôi xác mỗi ngày
Cùng binh đoàn tư lệnh bảo vệ lăng
Mặc đất nước còn nghèo nàn khốn khó
Triệu tỷ kia đủ thoát khổ dân rồi (*)
Thế đi xuống của toàn dân tộc
Tai ương cho tám chục triệu người
Có biết chăng hỡi dân chúng Việt Nam
Chỉ 5 triệu, người nông dân sẽ xoá nghèo thoát đói
Để tưởng nhớ cha, cả triệu gia đình chìm trong tăm tối
Khi mỗi ngày 1 tỷ mất tăm
Đời dân cày triền miên trong tủi cực
Hãy đi hỏi khắp xứ người Châu Á, Châu Âu
Đất nước tự do, con người làm chủ
Mà dân tình khốn khổ thế này ư ?
Đêm thao thức, nhìn dáng hình tổ quốc
Một dải xanh xao hình chữ S
Sai không sửa, đầu lãnh đạo mụ mị
Đất nước gian lao, tăm tối mù trời
Rồi ngày mai đất nước sẽ sao đây
Sông hồng chảy quanh co và lịch sử
Bao giờ dân ta bừng giấc ngủ
Để hiểu mình giữa bước ngoặt đổi thay ?
Màu cờ đã phôi phai, vận nước quá suy vong
Con cháu hãy đứng lên xua ảo vọng
Đau biết mấy là trời xanh tổ quốc
Khi tự do bị trói tự bao giờ
Lại nợ nần triền miên hàng tỷ đô la
Cha vay lãi không đủ tiền chi trả
Thế hệ cháu con è lưng gánh
Mặc quan thầy chia bổng lộc, xa hoa
Bao oan khuất đến tìm nhà lãnh đạo
Lệ má già rơi rớt quanh năm
Dù sương rơi ướt chỗ mẹ nằm
Oan có đầu, nợ không người cứu giải
Trong lăng, bác gầm lên đau xót
Tội ác là đây! quân bán nước, bạo tàn
Hình của Đảng mỗi ngày thêm rệu rã
Muôn năm thành ... nằm mãi dưới chân
Bác có biết
Dân chúng đang ngày đêm mất đất
Ruộng theo quan về lại chốn sang giàu
Giao khoán, nộp tô, hệt thời nô lệ
Bao con người đói khổ, ốm đau
Giặc Mỹ đuổi xong rồi, giặc nước lại nhiều thêm
Bạc vàng thay nhau vào thềm nhà lãnh đạo
Những kẻ trùm chăn chính là trí thức
Con cháu rồng tiên nay hoá những anh cùn
Nước Việt nghìn năm Đinh, Lý, Lê, Trần
Thành nước Việt bất công thời Cộng sản
Mái rạ nghìn năm chìm trong u uất
Những đời thường chỉ biết có cơm ăn
Ôi đường các quan đi là đường tham nhũng
Vàng, đô la chen chúc chật ngân hàng
Trong sắc vàng, xanh đọng đầy nước mắt
Nước độc lập rồi, dân chúng chẳng giàu sang
Tiền tỷ của dân theo quan thầy về Thụy Sĩ
Đất nước khổ đau riêng chúng vẫn ung dung
Kìa mặt chúng bóng nhờn như mông đít
Không ưu tư, lo nghĩ, buồn phiền...
--------------------------------------------
(*) Lăng Hồ chủ tịch xây từ 1970, mỗi ngày chi phí mất 1 tỷ vào việc trả lương cho cả bộ tư lệnh bảo vệ lăng, điện làm lạnh và 6 tháng lại phải thay rửa bằng hoá chất một lần, tốn kém không để đâu cho hết, 1 tỷ nhân 365 ngày và nhân 35 năm là hàng triệu triệu tỷ, trong khi nông dân chỉ cần 5 triệu vốn ban đầu để làm mô hình VAC, sau một năm lấy ngắn nuôi dài, có của ăn của để, từ năm thứ ba trở đi có thể bàn giao cho các gia đình khác...là Viêt Nam thoát đói giảm nghèo...
Trần Khải Thanh Thủy