muộn màng
Đọc thơ em
Tôi biết là đã muộn
Những ngôn, từ
Chắc có một không hai
Tài hoa ơi !
Sao nỡ vội quay về
Bỏ lại –đây
Những ê chề tiếc nuối
Lời thơ em
Như có điềm báo trước
Cho một ngày
Cát bụi sẽ hòan nguyên
Như một lời từ biệt để ra đi
Trong diễm tuyệt
Em – nụ cười nhật tận
Nén nhang lòng
Đây – nhớ nàng Nguỵêt Thảo
Còn lời nào
Cho đủ cuộc chia tay
Người ra đi
Bao ngấn lệ vơi đầy
Ngày sỏi đá
Buồn tênh cùng số phận.
Cầu chúc hương hồn Nữ thi sĩ tài hoa Nguyệt Thảo an vui Cõi Vĩnh hằng.
Xin chia buồn cùng gia quyến Nguyệt Thảo.
Nguyễn Khánh Chân