mảnh vỡ linh hồn
Khép chặc bờ mi lòng hỏi lòng
Chỉ là hư ảo thôi phải không?
Nên người mang cả lời hẹn ước
Cùng vầng trăng cũ thả trôi sông
Giờ chỉ còn ta nơi đây thôi
Mượn vần thơ viết nỗi bồi hồi
Mượn trang giấy hứng dòng lệ chảy
Mượn bóng đêm làm bạn đời tôi
Từ lúc người đi như bóng chim
Vỗ cánh tình bay biết đâu tìm
Còn đây một mảnh linh hồn vỡ
Chuông sầu vò võ khóc thâu đêm