kỷ niệm buồn
Nghiêng chiếc nón bài thơ đầy kỷ niệm
Lời hẹn hò còn ngọt lịm trên môi
Cớ vì sao anh đã mãi xa rồi
Để cay đắng trùm lên em nỗi nhớ
Nón bài thơ sẽ ghi tình muôn thuở
Ngày rời xa biết đã lỡ tình nhau
Để thiên thu giấc mộng ấy phai màu
Nghe thổn thức những nỗi niềm chưa cạn
Chuông Thiên Mụ dường như nghe mỗi sáng
Cầu Tràng Tiền thấp thoáng dáng hình ai
Hoàng hôn mang bóng nắng ngã trãi dài
Chùm phượng thắm gọi hè thương ngày cũ
Hình ảnh xưa vẫn còn bao quyến rũ
Những ân tình em gom đủ vào thơ
Để cùng anh ta dệt lại trời mơ
Dẫu kỷ niệm vẫn buồn trong ký ức