tình yêu bão giông
Như đóa vô ưu nở giữa đời
Em là hạnh phúc của loài người
Một ngày tháng sáu lung linh nắng
Quán trọ trần gian em xuống chơi
Từ cõi mơ nào em đến đây
Đón em, mặt đất trải thơ đầy
Trần gian từ đó thêm huyên náo
Nhân loại yêu nhau quên đọa đày
Một chút từ bi em sẵn dành
Mang thơ cứu rỗi tới hồn anh
Anh còn một trái tim sa mạc
Đợi có một ngày suối chảy quanh
Anh thắp cho em ngọn nến hồng
Giữa trời tháng sáu hạ oi nồng
Chúc em điều ước Tiên Như Ý
Hãy ước tình về như bão giông?