trời xuân...
Qua giọng ngâm: Hồng Liên và Hồng Ngát
Trời xuân, nhè nhẹ thổi
mưa xuân phơn phớt bay
trái tim đang cằn cỗi
bỗng nẩy nụ đâm chồi…
Mưa xuân rơi trên áo
nhè nhẹ, bay ngang qua
tình xuân đang lạo xạo
vẩn vơ, tím hoa cà…
Hương thơ cài mái tóc
lành lạnh đùa má hồng
nheo nheo ánh mắt lòng
thầm trách sao hờ hững…
Hây hẩy, gió xuân về
lâng lâng, mối tình quê
xuân về… sao xa xứ ?
lặng tiếc, tuổi xuân thì…
Tĩnh mịch đến lặng thinh
cho hồn về qúa khứ
khơi nên ấm duyên tình…
tiếng thở dài, tiếc nuối
trong tĩnh mịch, cô phòng
đời như muôn trùng sóng
sao mãi mãi hoài mong...
Thương xưa, về đất cũ
nhớ cũ, cảnh hoài xưa
lòng ngổn ngang… duyên nợ
tình sao chửa ?
sang mùa…
hoàng nguyên