trời xuân mang theo
hoa nở thắm ân cần khắp ngã
nắng chan hòa rạng rỡ muôn nơi
hồn thi nhân mộng thả đầy trời
từng con chữ trong lời tim thắm
ta đã bước vào khoảng đời vướng bận
tim phải chia cho ấm áp với người
thơ với đời -mấy phận chia phôi
còn tình cảm phải cho người thân và bạn.
chia xẻ tâm tư ,ta đâu buồn chán
trách nhiệm nâng cao, cho vóc dáng vững dần.
lấy đời mình chia xẻ những tình thân
công sức góp mới nhân phần tình cảm.
tiếng thơ xuân không vọng câu buồn chán
bởi xuân vui đâu có bão dông về
nắng phơi vàng rơi khắp nẻo đường quê
hồn trao trọn nơi lối về hò hẹn.
cau đã rẻo ,to gần cái chén
lá trầu cay, như tay hẹn đón chào
vôi trắng nồng , như phép biến ước ao
vỏ đắng đỏ , cùng góp vào trầu thắm.
người chia vui câu gừng cay muối mặn
miệng tô son trong mấy quệt cau trầu
ôi quê hương vẫn một dạ trước sau
đượm thắm nghĩa trong vạn bầu tâm sự.
trời vào xuân cho ấm lòng viễn xứ
kiếp tha hương ấp ủ mộng quê nghèo
tấm chân tình mỗi chân bước mang theo
quê mẹ đó ai bảo nghèo bảo khổ ...?
DUY GIANG