nắng tắt
      
      
      
      
        Có một khoảng trống chôn sâu triệu nghìn hạt nắng 
Lấp yêu thương 
xé mảnh vụn cuộc đời 
Có những hạt nắng loi ngoi tìm hơi thở 
Nghe nhân gian chìm xuống vô tình 
Có một khoảng trống chôn trái tim còn thở 
Lấp đất lên đặt thánh giá cầu siêu 
Không ai hay lòng đất đau da diết 
Thét với gào 
Cào cấu cũng vậy thôi 
Có triệu hạt nắng tắt trong ngục tối 
Không mây bay 
Không gió thoảng 
Không mùi hương 
Mặc cho đời khao khát tơ vương 
Nắng tắt thở bên quãng trường tận thế ! 
Còn ai không lối trần gian truyện kể 
truyện kể rằng hôm ấy một cuộc tình 
Bướm vờn hoa gởi lại cuốn tình kinh 
Đau lòng mẹ 
Đau lòng cha 
Đau lòng đám con thơ vô tội 
Lấp đất xây mồ 
oan trái đốt thành tro. 
Mỹ Trinh