thơ ngây bay xa
Em bây giờ đã lớn
Thơ ngây qua bờ vai
Những ngày xưa thôi đã
Mờ phai gót trang đài
Em bây giờ trầm lặng
Bên góc đời quạnh hiu
Thì thầm câu ru gió
Lời của ai trong chiều
Em bây giờ buông trôi
Tình giông bão xa xôi
Ngồi nghe chiều lặng lẽ
Ừ về thôi.. về thôi!
Thôi xin anh đừng nhắc
Niềm yêu như khói mây
Từ những mùa xa lắc
Hạt tình yêu đong đầy
Em bây giờ đã lớn
Môi nào phai dấu son
Vết xưa đầy bụi bậm
Lấp trăm năm hao mòn
Mỹ Trinh