tình mong
Trời thường ảm đạm lúc vào đông
Nuối tiếc làm sao ánh nắng hồng
Cảnh cũ còn đây người chẳng thấy
Vườn xưa vẫn đó bóng thì không
Em luôn giữ mãi câu thề hẹn
Anh đã quên rồi chữ nhớ mong
Lặng lẽ ngồi chờ nơi bến vắng
Tình mong được gặp thoả tâm lòng