hoài vọng
      
      
      
      
        Rời xa biển, ta về trong tháng chín 
Buớc loanh quanh qua trí nhớ bồi hồi 
Lời thơ nào còn vương vấn trên môi 
Từ viễn phố, thơ bay về theo gió 
  
Xin từ giã những ngày hè cháy đỏ 
Những đêm buồn bên biển đón trăng lên 
Ta nhớ em trong ngày tháng lênh đênh 
Cho lòng bỗng xôn xao thành biển động 
  
Tình nghiêng ngã trước gió đời lồng lộng 
Bên ta ngồi là khoảng trống mênh mông 
Tâm tư ta nghiêng xuống một dòng sông 
Cho tư tưởng trôi về cùng biển cả 
  
Ta trở lại con đường xanh bóng lá 
Chợt thấy em áo trắng quyện mây ngàn 
Nhịp guốc nào từ quá khứ còn vang 
Trong thành nội có còn em Tôn Nữ? 
  
Tiệc trăm năm ta chờ người tham dự 
Hồn mỏi mòn trên phiến đá vần thơ 
Mùa thu nào còn thấp thoáng trong mơ 
Cho trời đất miên man niềm hoài vọng