mưa thu
vì mưa ập xuống thình lình
buổi chiều ngắn lại
thơ tình chưa khô
phố chìm trong cõi mịt mờ
chẳng ai thèm bước thẫn thờ cùng ta
đường trơn
mưa ướt
nhạt nhòa
có đâu gót ngọc vai ngà mà trông
thu về
buồn chảy thành sông
một mai chảy đến mùa đông ... lại buồn
thôi
ta cứ mộng bình thường
ru ta
khúc nhạc ểnh ương lạnh lùng