viếng mộ hàn mạc tử
Tôi đến Qui Hòa một sớm thu
Bên hàng phi lao gió nhẹ ru
Lối mòn tìm mộ Minh Duệ Thị
Thi nhân tái danh của muôn thu
Những hàng bạch đàn đưng canh mồ
Cuối mộ ai trồng cành xương khô
Thánh giá mộ bia HÀN MẶC TỬ
Từ đây anh vào cõi ước mơ
Bùi ngùi thương tiếc một kiếp người
Tài danh sao sớm vội lìa đời
Dang dỡ biết bao dòng châu ngọc
Cho cả thế nhân phải ngậm ngùi
Đi vào lòng người những vần thơ
Cả nỗi khổ cả ước mơ
Sắt son niềm tin người Tuẫn Đạo
Bay về vĩnh hằng đôincanh1 thơ
Như một kiếp tằm đã nhã tơ
Tinh hoa kết tạo vạn tứ thơ
Bằng cả linh hồn bằng tinh tủy
Sáng trưng vần điệu cả thực-mơ
Dát trái tim vàng gói tình đời
Yêu vầng trăng khuyết mảnh sao rơi
Yêu cả khổ đau vá phụ rẫy
Không tiếng oán than trách đất trời
Anh vượt thời gian, vượt không gian
Bay xa ra ngoài cõi thiên đàng
Mang bớt khổ sầu trong nhân thế
Đem gởi trăng sao gởi mây ngàn
Giờ đây xác thân dưới mộ phần
Hồn đã bay về cõi hồng ân
Những vần mượt mà, dòng huyết lệ
Gởi trọn tài hoa tặng thế nhân
Đốt nén hương lòng vọng thi nhân
Người đi thu đến đã bao lần
Xin mượn mấy vần thơ anh viết
Tình khúc "Cuối Thu" để viếng anh:
"Thu héo nất thành những tiếng khô
Một vì sao lạc mọc phương mô?
Người thơ chẳng thấy ra đời nhĩ?
Trinh bạch ai chôn tận đấy mồ?(*)
Qui Hòa mùa thu 1996
Nghinh Nguyên