tất cả rồi sẽ tan...
Anh biết không tất cả rồi đây sẽ
Theo dòng đời cũng lặng lẽ dần tan
Đôi chân đứng giưã khung cảnh thế gian
Mà sao cảm giác muôn vàn hụt hẫng
Trái tim yêu có nhiều khi trống vắng
Ôm khối tình trĩu nặng những ưu tư
Cố nhắm mắt xua đuổi chữ...hình như...
Đang xâm chiếm tâm tư đầy u uẩn
Phận con người trời cho gì phải nhận
Vui sướng buồn khổ hận cũng đành cam
Trách làm sao khi thân xác tục phàm
Sinh là trả nợ nghiệp mang kiếp trước
Nhìn ánh sao rơi lòng đầy vọng tưởng
Ước gì ta cũng thế khỏi u hoài
Bỏ cuộc chơi xin gần đến Như Lai
Hồn an lạc bên chân Ngài vạn kiếp
Dẫu có cố gắng bước chân đi tiếp
Rồi cũng sẽ buồn hối tiếc mai sau
Bởi tất cả rồi cũng sẽ tan mau
Chừ buông thả khỏi khổ sầu đau đớn