rồi ta cũng thế...
Gió muà thu lành lạnh
Từng cơn thổi hiu hiu
Hoa rụng rơi từng cánh
Âm ba nghe buồn thiu
Lặng im ta ngồi ngắm
Hoa lá nhẹ lung lay
Nỗi buồn đang thấm đậm
Hồn dâng lên sầu đầy
Muốn giữ lòng yên tịnh
Không màng chuyện thế nhân
Nhưng khó mà kiên định
Trước ánh mắt ân cần
Trần đời đầy huyễn mộng
Ta như nằm chiêm bao
Làm sao tâm khỏi động
Khi nghe lời ngọt ngào
Nhìn lá rơi trước ngõ
Hồn chợt thấy hoang mang
Mai này ta cũng thế
Sẽ như chiếc lá vàng
Nơi đâu là vĩnh cửu
Thân như phiến lá rơi
Sinh lão bệnh rồi tử
Đời có chi mà vui
Rồi mai ta cũng thế
Cũng sẽ có một ngày
Theo dòng đời dâu bể
Hồn như lá thu bay
Sương Anh