cơn mê mùa thu
Mùa thu
lục bát buồn rưng rưng
khoảng trời em sau cửa sổ mưa
loang vệt mờ tầm tã
Mùa thu
trùng vây những giận hờn ca dao
khoảng riêng em góc nhỏ
buổi chiều hồn nhiên va vào tiếng mõ
sạch không
xô vỡ giọt lệ xanh
Mùa thu
ta nhớ để rồi không nhớ nữa
cánh mây em hồn hậu
rơi
giữa nhịp không
gió hãi hùng bay
suốt cơn mê nầy
TL.
Vùng hương
một vùng hương bưởi
núi non
tiếng rơi nghiêng
chảy
sông còn mãi mê
từ em nhuộm
mái tóc thề
trắng
mây cổ tự
mọc thềm sân rêu
Một vùng hương bưởi
quạnh hiu
bên bờ trăng
một túp lều cỏ hoa
sơn ca ríu giọng rủ là
tình tang nở
đoá
la đà ngõ xa
Một vùng hương bưởi
ánh tà
khom lưng hái lượm bao la
cõi người
Một vùng
hương ấy
gọi mời...
TL.