giọt trăng
Mưa ngàn nắng nhạt vàng Thu
Mây đan suối tóc trầm tư duyên thề
Bên lề trần thế bến mê
Một giọt trăng rớt bên lề tử sinh
Ru em ru bạn ru mình
Con tàu rẽ sóng bồng bềnh túi thơ
Bơ vơ cánh nhạn lững lờ
Trơ trơ gió bão vật vờ nắng mưa
Lưa thưa cây lúa đòng đưa
Tiếng chim Quốc đang gọi mùa nước lên
Quê xưa đường cũ mất tên
Em yêu ơi! Bóng Mẹ hiền?cô đơn!
Thương em ánh mắt dỗi hờn
Bao ấm lạnh bấy giọt buồn thiên thu
U minh mở lối đường tu
Như con chiên giữa sương mù ban mai
Cuộc đời có trả có vay
Ðắng cay mình tạo trách ai bây giờ?
Ai lỗi hen? ? Ai đợi chờ?
Ai lau lệ đắng giữa bờ môi khô!?
Người về nhớ đến viếng mồ
Ðốt trầm hương cho thơm bờ đỉnh chung
Sống hiên ngang thác trùng phùng
Nghìn năm còn nhớ người hùng phương Nam
Mơ ngày mưa tạnh gió tan
Ta về tìm lại cung đàn thân quen
Dưới trăng bầy trẻ rướt đèn
Thôn làng rộn rã tiếng kèn . . . Trung Thu!
Thu 2010
Sông Cửu