đã hết một mùa tình
Vườn Cổ Tích, một lần anh trở lại
Nằng hanh vàng, nắng se lạnh rừng thông
Thu sắp tàn, mùa đã chuyển vào đông
Bước ngần ngại, cầm trên tay nỗi nhớ
Bụi trúc, bờ cây, những chùm bông đỏ
Đang mơ màng lời tình tự năm nao
Đôi chân ngập ngừng lối cỏ xôn xao
Anh hồi tưởng bờ môi ai quyến luyến
Dõi mắt xa xăm lòng đầy xao xuyến
Thương cuộc tình buồn. Thương một đời hoa
Chút hương duyên giờ mọc cánh bay xa
Chỉ để lại mùa tình không trọn vẹn
Anh trở lại như một lời ước hẹn
Để thấy mình chao đảo dấu chân xưa
Như con dế mèn chết giữa đêm mưa
Trong cô quạnh bật cười thay tiếng hát
Vườn Cổ tích năm xưa giờ phai nhạt
Như nụ hôn tình tự dưới trăng thu
Môi ai cười lả chả mấy giọt châu
Trong tiềm thức âm vang lời ai tỏ
Chân quay gót tần ngần nơi đầu ngõ
Vẫy tay chào Vườn Cổ Tích sau lưng
Nghe nghẹn ngào ươm từng giọt rưng rưng
Thôi đã cạn một mùa tình vỡ lỡ
Mai mốt về ngang nếu em còn nhớ
Hãy ngồi cạnh cây bông đỏ ven tường
Đọc lại một lần nét chữ thân thương
Anh đã viết cùng em ngày thu muộn
Yên Sơn
20101130