thương
Em đứng bên nầy bờ nhớ thương
Nhìn đò ngang dọc qua sông Tương
Hồn nghe man mác sầu vời vợi
Đâu bến bình yên đỗ mộng thường !
Em đứng bên nầy bờ sợ lắm
Lo giông và sóng mấy khi nhường
Người còn bao chuyến đò lưu luyến !
Có kịp về chăng ? Mắt lệ vương
Thúy Lan