lẽ nào ...
Lời thơ trách nhẹ len tim buồn
Mây đẩy vần đưa ý thật suôn
Trăng gió rủ tôi vào mộng mị
Lạc thềm phố ảo sầu ngừng tuôn
Ngôn từ thanh thoát ôi tinh khiết
Từng chữ yêu đương đã định khuôn
Tôi ngỡ Kim Lang* vừa ẩn hiện
Tình thơ như thế ...lẽ nào buông !
Thúy Lan