vương !
Trò chuyện với Anh qua chiếc phone
Rồi vương cảm mến đến từ lòng
Phải chi Tơ Nguyệt đừng đi vắng
Nửa kiếp tình trao… ấm nụ hôn
Ngẫm đời như nước chảy xuôi dòng
Phần số làm sao gạn đục trong !
Duyên nợ vô thường đầy nước mắt
Mình em đơn bóng lạnh cô phòng
Nhớ viết cho em một chữ thương
Để em mạnh mẽ trong đời thường
Để em tìm lại khung trời mộng
Và để tim còn biết vấn vương
............................
Dạ em nguôi những cơn sầu
Mười năm tình cũ nhạt màu vì ai?
Tim giờ tràn ngập tình thi
Người từ đâu đến chép ghi ...hỡi Người ?
Thúy Lan