bâng khuâng
      
      
      
      
        Em đứng bên đường hoa nở rực 
Chút hồng ngan ngát ẩn trong thơ * 
Tiếng ve mùa cũ giờ không có 
Chỉ có âm vang chút mộng hờ 
Mộng hờ nên chắc anh không giữ 
Thơ cũ lâu ngày cũng mốc meo 
Tuổi ngọc đâu hề xanh trở lại 
Tình yêu hai đứa cũng đi theo 
Rồi mai hạ cũng tàn theo nắng 
Lả tả phượng hồng vạt gió tơi 
Xa tít trời mây anh xứ lạ 
Bao giờ về lại ngắm hoa rơi? 
Hoa rơi tan tác tình tan tác 
Hai đứa hai nơi chẳng thể gần 
Có đợi có chờ không có gặp 
Mỗi mùa hạ đỏ ... nhớ bâng khuâng 
Hoa Quỳnh