thiên thu một khúc tình sầu
Thiên thu một khúc tình sầu
Ta - em ngồi giữa hai đầu nỗi đau
Dòng thơ lạc giữa đêm thâu
Vận từ rơi đáy vực sâu mất rồi
Đêm đêm thức với sao trời
Tìm trong vũ trụ dáng người năm xưa
Hạ buồn gọi gió đêm mưa
Góc lòng xiêu dột cho vừa nhớ thương
Ve sầu khóc buổi chiều sương
Nơ duyên không đặng sầu vương cõi lòng
Chúng mình phận sống cô phòng
Hai phương trời cách một dòng sông Ngân
Đường đời mấy nẻo phong vân
Tìm nhau từ độ dấu chân chưa mòn
Giờ em môi hẳn nhạt son
Tuổi trời ta cũng chẳng còn bao lâu
Thiên thu một khúc tình sầu
Ta - em ngồi ở hai đầu sông Ngân