mình...
Mình người hứng ngọn gió đông,
Mình ta nhặt lá thu trong chiều tàn...
Não lòng như tiếng thở than,
Tiếng đàn ai thả miên man giọt sầu...
Cô liêu,chân bước về đâu,
Chiều Thu xứ lạ xám mầu thê lương.
Không gian lạnh buốt hơi sương
Bóng ai dần khuất cuối đường. Nhỏ nhoi...
Mình ta về với ta thôi,
Lặng thầm gom nhớ viết lời Giận-thương!