giận...
Vắng xa... người phía cuối đường
Khóe mi hoe đỏ lệ tuôn, một chiều...
Ngủ yên nhé... hỡi lời yêu!
Cô đơn về giữa những điều ngu ngơ
Thương con tim nhỏ dại khờ
Đa đoan... vùi chết vần thơ một người
Sao... hờ hững thế tình ơi...?
Sao không bỏ lại miệng đời... thế gian...?
Mưa sa trót đã lỡ làng
Lời xưa ai ngỏ...? Đông sang... Lạnh lòng...