thơ ...
Có lẽ thơ là dòng ký ức
Nhuộm màu nhung nhớ ướp thương yêu
Mang theo vị nắng và hương gió
Vọng tiếng ngây ngô vạn buổi chiều
Có lẽ thơ về từ giấc ngủ
Vấn vương làn điệu của chiêm bao
Vì hoa chợt nở hồng đêm mộng
Lá thấm sương khuya chút ngọt ngào
Có lẽ thơ là ... thơ, có lẽ
Rơi từ suối tóc dệt mưa thu
Từ vầng trăng hạ chìm trong mắt
Thơ ... chuyến đi về ... thực với hư