chờ ai trong những lá tình thơ
Vắng ai ... phố biển bỗng làm nư
Sóng trốn đi đâu chẳng ậm ừ
Thuyền đứng co ro sầu bến đỗ
Bờ xa nước cạn cũng trầm tư
Em nhớ và em khóc dưới Trăng
Lệ tình thẫm ướt cội Hoàng Lan
Những dòng vương vấn nuôi từng cánh
Có cánh hoa nào hương sắc loang ?
Nhớ ai ... gói nắng gửi hoàng hôn
Nhận nhé chiều ơi tặng phẩm cuồng
Mỗi vạt tình si hừng hực lửa
Khuya lên mồi bấc thắp đôi hồn
Ai... có vì em thức nửa đêm
Để nghe tiếng khóc giữa tim mềm
Và lo trong dạ khi trời chuyển
Mưa thị trấn nào lấm gót quen
Về nhanh ai nhé thỏa vần mơ
Bao tháng ngày qua em hững hờ
Vẫn dáng hiền xưa vàng võ đợi
Chờ ai ... trong những lá tình thơ
Thúy Lan