người ơi có về
Người xưa hỡi
Có về qua lối cũ
Bến sông quen cùng dạo khúc nhạc buồn
Nước lặng lờ hòa nhịp hót chim muôn
Trao hơi ấm chiều mưa tuôn nặng hạt
Người xưa hỡi
Còn chăng điệu hát ?
Giọng ngọc ngà tỏa ngát rừng mơ
Trong âm vang lời chan chứa hẹn chờ
Còn có khóc bài thơ ghi trên lá ?
Nay thu về cũng mây vương lã chã
Lòng hỏi lòng đâu tá dáng yêu
Dòng sông nay hoang vắng những chiều
Tìm mãi bóng người tôi yêu biền biệt
Lạc nhau rồi rừng xưa nuối tiếc
Thèm lén nhìn nụ nồng cháy môi ai
Đồi hoang vu tôi đếm bước canh dài
Người xưa hỡi bao giờ em trở lại ?
Giữa dòng trôi thương cho đời con gái
Bao hiểm nguy thác ải dặm ngàn
Tôi vẫn ngại ngùng dẫu tình đã dở dang
Bâng khuâng mãi chuyện đá vàng chưa vẹn
Trăng chốn xưa, nay trĩu buồn len lén
Độc tửu hề !
Cạn chén ly bôi
Có tiếc có thương cũng đã mất nhau rồi
Chúc hạnh phúc...
Mặc phận tôi đơn độc
Nỗi niềm xa...Trăng khuya tàn cuối dốc.
Nguyên Thạch