bụi xưa
Em có đau... vệt cứa xước hoa hồng
Trên lối nhỏ, ngày tình yêu vụn vỡ
Gió có còn ru... điệu trăn trở
Trong một ngày, chợt chớm lạnh... trời đông...
Em có vui khi... bụi... cuốn gót hồng
Bỏ lại sau lưng một ánh nhìn vụng dại
Nắng... có còn hờn trên môi tê tái
Để hong khô... những giọt nhớ. Chạnh lòng...
Em... có hay... vẫn rỉ máu, tim hồng...?
Theo tiếng thở... thời gian thật nhẹ...