nỗi niềm thiên thạch
Triệu triệu năm trong vũ trụ thênh thang
Kính thiên văn người ngước nhìn ngưỡng mộ
Ta kiêu hùng, ta trường tồn phong độ
Giữa cõi trời ta là chủ giang san.
Triệu triệu năm trong vũ trụ nghênh ngang
Chợt nhận ra, ơi Trái đất bé nhỏ!
Quả tim đá có bao lời muốn ngỏ
Biết làm sao, biết làm sao, làm sao?
Ta hấp dẫn lòng em có nôn nao?
Mà cứ quay, để làm ta bối rối
Phải liều thôi vì tình yêu thúc hối
Vụt xông vào em lại cứ ly tâm.
Tình trong ta tuyệt vọng âm thầm
Muốn lao vào tầng ion đó
Vỡ tan ra thành triệu viên đá nhỏ