chiều cô liêu
Chiều ơi, chiều qúa cô liêu
Khi trông lá úa tiêu điều nhẹ rơi
Hỏi mây bay khắp muôn nơi
Cố nhân ngày cũ giờ thời ra sao.
Đêm về còn ngắm trăng sao
Hồn thơ có được dạt dào như xưa?
Hay vì dòng đời đẩy đưa
Khiến thi tứ cũng theo mưa nhạt dần.
Sao anh không thử một lần
(Dù rằng là chỉ một lần mà thôi)
Tìm về chốn cũ xa xôi
Con đường kỷ niệm của đôi chúng mình
Nơi em bao bận lặng nhìn
Thời gian phủ bụi cho tình dần phai
Phương xa mê mãi đắm say
Nên anh nào biết, nào hay ... hỡi người.
Chiều nay, em nhặt lá rơi
Nhớ anh tím cả một trời tương tư.
Song Nhi