vắng anh
Vắng Anh
Vắng anh rồi phố ảo bỗng buồn tênh
Em một mình ra vào trang thơ cũ
Trắc bằng cứ im lìm như say ngủ
Chẳng thể nào đánh thức được hồn thi
Vắng anh rồi chữ cũng bỏ em đi
Không viết nỗi một câu dù nhung nhớ
Lục bát quen giờ xa lạ bỡ ngỡ
Sáu tám gì gieo mãi vẫn không suông
Vắng anh rồi khi hoàng hôn dần buông
Em cô đơn trong chiều nhìn tia nắng
Suy tư điều chi mà tim trĩu nặng
Thương cúc vàng tàn úa lúc đông sang
Vắng anh rồi em đóng cửa chẳng màng
Lời ong bướm xôn xao đầy ngoài ngõ
Ca tụng thứ tình mơ hồ trăng gió
Đẹp bên ngoài nhưng chứa lắm dối gian
Vắng anh rồi những bài thơ dở dang
Em xếp lại chờ người về viết tiếp .
Song Nhi