thơ
Thơ là máu, là tim, là hơi thở
Cuộc chiến nầy thành bại chẳng biết ai
Ta vẩn sống phương đông trời vẩn mọc
Ngày vẩn lên dù đêm vẩn còn dài
Thơ là giáo , là gươm , là sắt thép
Bốn nghìn năm lời " Ðại cáo bình Ngô "
Thân dù bỏ vang danh thanh sử chép
Quyết cùng nhau giử lấy mãi cơ đồ
Thơ là sóng, là biển đông bát ngát
Giống Rồng Tiên Hồng Lạc vẩn sáng ngời
Gương Trưng Triệu quần thoa còn chất ngất
Nước hưng vong vị tất sĩ phu thôi ?
Thơ là núi , là sông , là gấm vóc
Ðất cha ông khó nhọc giử, lưu truyền
Hận nô lệ, bao năm còn tiếng khóc
Phá xích xiềng áo vải cất gương thiêng
Thơ là sấm, là chiêng , là trống giục
Máu hùng anh sôi sục tấm lòng trai
" Quỉ nước Nam " chết vinh hơn sống nhục
Nợ nước nhà đôi gánh nặng trên vai
Thơ là nắng , là mây , là sức sống
Của một đời nước mắt lẩn mồ hôi
Tàn chinh chiến xếp gươm thiêng Phù Ðổng
Ruộng đồng xanh vang tiếng trẻ vui cười
Thơ là mắt , là môi , là tiếng hát
Nối thương yêu trên khắp vạn nẻo đường
Mùa gặt tới quê hương vang tiếng nhạc
Nhịp chèo khua đêm hò hẹn trăng sương
Thơ là ý , là tình , là hơi thở
Mở đường thơm vào tận cánh rừng mơ
Vượt biển cả và muôn trùng cách trở
Tiếng quê hương Mẹ mõi mắt mong chờ
Vũ Thị Thiên Thư