yêu
Khi đã yêu ai nỡ hững hờ
Một vầng trăng khuyết cũng ươm mơ
Gọt làn mây xám thành câu phú
Xẻ gió chiêù đông dệt chữ thơ
Khi đã yêu ai lại có ngờ
Nắng chiều lướt nhẹ thấy bơ vơ
Chờ hoàng hôn xuống bao nhung nhớ
Đợi ánh bình minh đến rã rời
Khi đã yêu rồi ai chẳng lo
Lo mây quên lối gió ơ hờ
Chiều không buông nắng sương quên xuống
Tình chợt chơi vơi mắt thẫn thờ