còn lại đây
Em ra đi còn mình tôi ở lại
Dấu chân buồn hụt hẩng lối quen xưa
Đoạn đường nào che bóng dưới cơn mưa
Và khoảng nắng chói chang tình hai đứa
Em ra đi mang hồn tôi một nửa
Vì bàng hoàng tôi quên cả nửa kia
Nên chập chờn thao thức giữa đêm khuya
Tìm trong dãy mộ bia vùng kỷ niệm
Em đi rồi vùng trời sao tím lịm
Trăng cũng buồn soi chẳng sáng bao nhiêu
Để lòng này nghe thêm chút cô liêu
Và thương nhớ theo mây chiều bao phủ
Em đi rồi còn mình tôi ủ rủ
Nhìn lại đời sao lấp lánh rêu xanh
Cuộc tình này còn đây chút mong manh
Và khoảng trống chờ em về che kín.