được và mất
      
      
      
      
        Tiếc làm chi đóa hoa vàng quá độ 
Gió xuân nồng cũng chẳng ấm lòng đâu 
Nếu tình xưa còn lưu luyến đời nhau 
Thì xin hãy mang hoa về đất mẹ 
Khúc tình ca hát xin người khe khẽ 
Kẻo giật mình giấc ngủ sắp nồng hơi 
Một mai kia dẫu xa cách phương trời 
Tôi sẽ chẳng tiếc đời khi cúi xuống 
Tôi sẽ chẳng buồn vì người ngủ muộn 
Để mình tôi cô lẻ chốn ngàn khơi 
Vì thân tàn nhưng trải khắp muôn nơi 
Niềm yêu dấu trao người từng vung vãi 
Người hãy sống trong đời để thấy 
Niềm vui khi mất mát cận kề 
Sẽ hiểu ra cuộc sống bộn bề 
Được và mất là những điều quy luật 
Ai cũng có đỉnh niềm vui cao ngất 
Đọa đày thân khô héo lúc tan tành 
Ai cũng có những quảng đời tươi xanh 
Rồi tàn úa khi năm dài đeo đuổi 
Ai cũng phải qua đoạn đường rong rủi 
Mang thành công hay thất bại thường tình 
Ai cũng có khi nhục khi vinh 
Được và mất - hiểu khi hoàn toàn mất 
Ai cũng có những người thương yêu nhất 
Và hành trang là mái ấm gia đình 
Mấy ai được trọn vẹn nghĩa tình 
Nếu mãi chạy theo đường danh lợi 
Những khát khao như con ngựa đói 
Sẽ cuồng chân bên đồng cỏ xanh rì 
Rồi lạnh lùng quay mặt bước đi 
Một ngày, đồng không nuôi nổi cỏ 
Mấy ai không đam mê chứng tỏ 
Bởi tài tình riêng hay thủ thuật cao tay 
Rồi một ngày nằm xuống bên tôi đây 
Anh sẽ hiểu rõ điều được mất 
Anh hãy sống để được thương yêu nhất 
Bởi tình yêu dù anh không chọn lựa bao giờ 
Hãy quen với những bất ngờ 
Vì ngày mai chẳng ai nào biết trước 
Hãy để tôi bình yên đừng ước 
Bởi tôi đi mà thanh thản vô ngần 
Nếu yêu tôi hãy hiểu cho rằng 
Sẽ hạnh phúc khi chấp nhận điều được mất 
Và cố gắng bằng ý chí cao nhất 
Những gì anh kì vọng ở trên đời 
Dẫu biết rằng chưa hẳn được nụ cười 
Nhưng thanh thản bởi lòng mình chân thật 
Anh biết không tôi đang được và mất 
Khi giờ đây tôi...mãi mãi không về!