đầy vơi
sầu rơi muôn nỗi thẳm đêm thâu
tìm bóng người xưa có thấy đâu
gió vọng ngàn cơn rơi lá úa
thơ lòng một khắc khúc tâm đau
trăng xưa lỡ bước trôi đầu núi
đường cũ đìu hiu trải cảnh sầu
xuân đến tìm thơ trong rượu thắm
chung vần họa xướng gửi lòng nhau.
DUY GIANG