chờ em
Cuối chiều nắng tím dần rơi
mây bay về núi mặc trời tối đen
chim quen lối cũ không đèn
trần gian đang lịm ,vào miền mộng mơ.
Lòng xuân hẹn lối mong chờ
hoa xoan sao giống giọt mưa buổi chiều
tím rơi xếp chất cô liêu
chốn xưa hò hẹn ,mấy chiều đợi em.
Con đường lúc trở về đêm
giọt sương rơi áo gọi tên ngỡ ngàng
gió lạnh vương chút thở than
tóc vương mấy sợi, cơ hàn con tim.
khoảng trời sao mãi... lặng im
mờ rơi nghiêng ngả ,đắm chìm suy tư...
biết em- tự lúc mùa thu
tuyết Đông như thể ,ngục tù tình yêu.
Tới xuân hẹn ,vẫn buồn xiêu
sao em không đến cho chiều ngẩn ngơ
người ta cười nói không bờ
riêng anh buồn đếm sợi tơ dăng mành.
MINH TUẤN