tâm tư thơ lòng
Mộng muốn hái trăng soi sáng tỏ
gửi vào thơ cho gió cùng gieo
biết đời thi sĩ phải nghèo
thời gian gom hết để gieo thơ tình.
Mặc cuộc sống nhục vinh khắp ngã
ta vùi mình trong lá trong hoa
biển xanh sóng vỗ hiền hòa
núi cao chim rộn trong ta bốn mùa.
Khi đông lạnh tuyết đùa thân cóng
lúc mưa rơi bong bóng trải đường
tim hồng chất nặng nhớ thương
câu thơ muốn nấc canh trường sầu đong.
Thơ ai viết những dòng ly biệt
để ta xem luyến tiếc mấy hồi
khi mặn nồng lúc chia phôi
tại duyên thơ bút,hay Người đành quên.
Bao nhiêu tháng tâm bền chỉ dạy
trận bão này làm gãy niềm vui
cầu mong Người tiến chớ lùi
bão dông một thoáng lại vùi nước trôi.
Ta hiểu bác đang thời cao tuổi
dốc tâm can khơi suối thơ Đường
bao người mến vạn người thương
không rơi...là muốn mở Đường dài thêm.
Hồn thi sĩ mấy miền hò hẹn
sửa sai nhau chẳng thẹn tâm thơ
đừng để cho lái xa bờ
câu thơ trôi mất -bao giờ gặp nhau.
MINH TUẤN